News

6/recent/ticker-posts

Thấy vợ vào nhà nghỉ, tôi âm thầm lặng lẽ quay đi

Nhìn vợ đi vào nhà nghỉ với người yêu cũ trước đây, dù khá đau đớn nhưng tôi vẫn bình tĩnh. Thay vào việc xông vào tát cô ấy, làm um xùm, tôi thản nhiên đi về.

Đau đớn khi biết cha con không cùng huyết thống
Âu yếm bồ chán chê mới tá hỏa nhận ra vợ ngồi ngay trước mặt
Chết sững nhìn vợ và nhân tình “lao vào nhau” giữa chợ

Tôi và cô ấy biết nhau được 5 năm rồi mới kết hôn. Trước khi chúng tôi đến với nhau, tôi biết cô ấy đã có người yêu nhưng họ chia tay vì anh chàng kia sang Úc học tiến sĩ.

Khi vợ chồng tôi cưới nhau, tôi đã 31, còn cô ấy mới 25 tuổi. Tôi làm dược sĩ, phụ trách quầy thuốc ở một bệnh viện nên thu nhập so với mọi người là khá cao, vợ tôi làm văn phòng cho một công ty liên doanh với nước ngoài, lương chưa đến 10 triệu. Cuộc sống vợ chồng tôi không phải lo lắng về kinh tế. Cô ấy là người có ngoại hình khá, biết thu vén, lo lắng cho gia đình hai bên nội ngoại nên tôi khá yên tâm, tự hào về vợ. Cho đến khi chúng tôi có con trai, tình cảm càng thêm mặn nồng.


Sau khi sinh con, vợ chồng tôi vẫn hạnh phúc, yêu thương nhau. Ấy vậy mà hơn nửa năm nay, đặc biệt là thời gian gần 1 tháng nay, tôi thấy vợ mình dường như có sự thay đổi. Hàng ngày, cô ấy không còn dành nhiều thời gian quan tâm đến tôi và con. Những bữa tối cả nhà quây quần bên bữa cơm ngày càng thưa vắng. Vợ tôi bảo do thời gian này công ty có nhiều việc, cô ấy phải làm thêm, không thu xếp về sớm được.


Ngày trước, cô ấy thường xuyên là quần áo cho tôi đi làm nhưng giờ đây có khi phải 3-4 tuần mới sờ đến. Chuyện “giao ban” của cả hai vợ chồng cũng chệch choạc và nhiều khi là do tôi đòi, nên cô ấy “miễn cưỡng” chiều. Tôi cũng cảm giác được sự mệt mỏi, tiếng thở dài, ánh mắt bối rối và có gì đó gượng gạo của vợ khi nói chuyện với tôi.

Tôi đoán đã có chuyện gì đó quan trọng xảy ra với vợ tôi. Vốn thẳng tính, không để bụng nên tôi hỏi vợ. Ngỡ tưởng vợ tôi sẽ ngạc nhiên và nói lý do công việc, sức khỏe gì đó. Nhưng không ngờ, cô lại ngân ngấn nước mắt nói với tôi: “Em xin lỗi. Em có lỗi với anh, với con nhiều lắm. Em đã gặp Hưng (người yêu cũ của cô ấy). Anh ấy đã về nước và tìm gặp em. Em đã mắc sai lầm…”.

Nghe cô ấy nói mà tôi thấy mình như bị dao đâm vào ngực. Tại sao cô ấy lại nói sự thật phũ phàng đó với tôi? Sao vợ tôi lại đánh đổi hạnh phúc gia đình một cách dễ dàng thế?

Những ngày sau đó là những ngày dài khủng khiếp với tôi. Vợ tôi bảo tôi là về nhà ngoại để cô ấy có thời gian suy nghĩ lại mọi chuyện. Tôi đồng ý.

Mới trưa thứ Bảy tuần vừa rồi thôi, đến đầu ngõ nhà bố mẹ vợ, tôi bắt gặp vợ tôi đi xe máy từ nhà ra. Tôi đi theo cô ấy thì hóa ra cô hẹn gặp người yêu cũ ở một nhà nghỉ. Nhìn vợ vào nhà nghỉ với bồ, dù khá đau đớn nhưng tôi vẫn bình tĩnh. Thay vào việc xông vào tát cô ấy, làm um xùm, tôi thản nhiên đi về.

Buổi tối, tôi quay lại nhà bố mẹ vợ, đón vợ tôi về. Tôi hỏi cô ấy còn yêu tôi không. Cô ấy bảo không biết. Tôi nói vậy cả hai nên chia tay, tôi sẽ nuôi con. Nhưng vợ tôi không đồng ý, cô ấy bảo cô ấy sẽ giành quyền nuôi con.

Những ngày này vợ chồng tôi không còn sống cùng nhau và đã tính đến phương án ly hôn. Có điều sau mọi chuyện xảy ra, tôi thấy giờ mình đã cân bằng.

Tôi buồn nhưng không căm ghét, hận thù cô ấy. Mọi người xung quanh biết chuyện vợ chồng tôi, đều nói ghét và giận cô ấy, sao lại dại dột vậy. Nhưng nhiều người cũng trách tôi là đàn ông sao dễ dàng buông xuôi; sao không dạy cho “thằng cướp vợ” kia một bài học nhớ đời; tại sao không nghĩ đến con mà tha thứ và bỏ qua cho vợ.

Liệu có phải tôi quá hèn và đầu óc không bình thường?

Theo Gia đình & Xã hội