News

6/recent/ticker-posts

Anh làm tôi đau khổ vì muốn ăn phở nhưng anh không chịu bỏ cơm…

Tôi kiểm tra thấy mình đang mang trong mình giọt máu của anh, nhưng khi thông báo thì anh khá bình thản và nói không ly dị vợ được.

Nhờ chiếc quần quên kéo khóa tôi biết được tội lỗi tày trời của chồng
Tôi đang phải trả giá cho những lần ngoại tình của mình
Xin lỗi anh, người yêu có thể thay nhưng trinh tiết thì không thay được

Chúng tôi đến với nhau một cách tình cờ và có những tình cảm rất lãng man. Nhưng tôi không hề biết anh là người đàn ông đã có gia đình. Sau này, anh mới kể cho tôi rằng, anh đã có một cuộc hôn nhân bất hạnh. Vì trót quan hệ nên anh đã lập gia đình ở tuổi đuôi mươi. Cô vợ thì cũng mới lớn, chưa thực sự ý thức được vai trò làm vợ, làm mẹ, cuộc sống gia đình anh ngày càng lủng củng, thậm chí còn có những xô xát lớn, và cuối cùng là dẫn đến mất đứa con đầu lòng. Hai vợ chồng anh đấu đá đánh chửi nhau suốt ngày nên anh càng mệt mỏi.

Anh thường sang chỗ tôi thuê trọ để ở cùng và cũng tuyên bố tình trạng ấy với vợ bởi cô ta ngày càng qáu đáng, chính gia đình anh cũng ủng hộ việc ly dị để được sống hạnh phúc hơn. Nhưng cô ta thủ thỉ khóc lóc đánh đúng vào điểm yếu là nặng tình của anh nên anh càng không thể dứt ra được, dù tình cảm của anh đã chẳng còn gì cho cô ấy. Tôi không hiểu cô ta cứ giữ lấy để làm gì khi chính cô ấy cũng cần phải có một gia đình hạnh phúc, tại sao không cho mình một cơ hội?

Ảnh minh họa

Cuối cùng tôi đã ra đi. Tuy nhiên, tôi không hối hận, trách móc gì anh, mà chỉ buồn cho thân phận mình. Mặc dù vậy, thời gian sau anh vẫn thường xuyên lui tới, quan tâm chăm sóc tôi. Vợ chồng anh quay về với nhau nhưng nào có hạnh phúc, những kịch bản cũ lại lặp lại. Thế rồi, đến một ngày tôi phát hiện mình có thai. Tôi không biết nên vui hay nên buồn. Giữ đứa con lại thì tương lai tôi sẽ ra sao khi anh không chịu ly hôn. Hơn nữa, gia đình tôi mà biết chuyện thì họ sẽ không đồng ý. Còn bỏ nó đi thì tôi không nỡ.

Rồi tôi quyết định rời nơi tôi đang ở, mang trong mình giọt máu của anh để về quê sinh sống. Vậy mà anh vẫn chưa buông tha tôi, một lần nữa, anh lại bỏ vợ để về chung sống với tôi. Tuy nhiên, anh vẫn nhất định không ly dị, anh luôn viện cớ rằng không nỡ thấy vợ cũ khổ bởi tuổi đời của cô ta còn quá nhỏ. Song bản thân tôi thì khó có thể tiếp tục chấp nhận thêm nữa. Nhiều lúc tôi muốn vứt bỏ đi tất cả, vứt bỏ đi đứa con trong bụng và rời xa anh, nhưng tôi đã không thể. Để rồi, mỗi lần thấy anh trở về với vợ cũ, tôi chỉ biết khóc thương cho thân phận mình. Giờ tôi phải làm sao đây? Có nên tiếp tục hay dừng lại? Vì tôi còn đứa con bé bỏng sắp chào đời nữa? Tôi khổ tâm quá!

Theo Khỏe & Đẹp