News

6/recent/ticker-posts

Vợ bắt quả tang tôi đang vui vẻ cùng người tình trên ghế sofa

Tôi và cô ấy ôm chặt lấy nhau như thể sợ ai cướp mất và chúng tôi vui vẻ với nhau ngay trên ghế sofa. Đúng lúc đó thì cánh cửa nhà bỗng mở toang...

Chồng bảo, anh thiệt thòi khi lấy vợ đã mất trinh
Nhìn thấy của hồi môn của vợ, tôi chỉ muốn trốn luôn khỏi đám cưới
2 năm chung sống, vợ chồng ân ái 2 lần thì cả 2 lần đều thất bại
Năm ấy con trai tôi đang học lớp 6, như thường lệ vợ tôi vẫn là người đi họp phụ huynh cho con nhưng ngày họp phụ huynh năm ấy lại trùng với chuyến công tác của vợ nên tôi phải đi họp phụ huynh thay vợ.
Đây là lần đầu tiên tôi đi họp phụ huynh cho con. Trong cuộc họp cô giáo thông báo điểm thi học kỳ, các khoản phí phải đóng và chương trình dã ngoại trong hè tới chứ cũng không có gì quan trọng. Nên tôi không hoàn toàn tập trung trong cuộc họp.
Ngồi bên cạnh tôi là một phụ nữ khá trẻ, gương mặt thanh tú toát lên vẻ sang trọng quý phái, tôi đã bị cái vẻ đẹp ấy hút hồn từ ngay cái nhìn đầu tiên. Sau một hồi nói chuyện thì tôi mới biết con trai cô ấy và con trai tôi chơi thân với nhau. Và điều đặc biệt hơn nữa là cơ quan cô ấy làm ngay cạnh cơ quan tôi. Nói chuyện với cô ấy khá thú vị và tôi tò mò muốn biết thêm nhiều điều về ngườiphụ nữ này. Tôi xin số điện thoại của cô ấy với lí do là trong tuần tới các con đi dã ngoại, có vấn đề gì xảy ra thì tôi sẽ liên hệ với cô ấy vì cô ấy đi cùng các con trong buổi dã ngoại này.

Ảnh minh họa.

Sau lần họp phụ huynh ấy tôi hay nhắn tin nói chuyện với cô ấy và thỉnh thoảng sau giờ ăn trưa lại mời cô ấy đi cafe. Lâu dần chuyện đi uống cafe cùng nhau như là một thói quen, chúng tôi trò chuyện nhiều hơn, đi chơi với nhau nhiều hơn. Lâu dần, chúng tôi không còn hẹn nhau ở quán cafe nữa mà nơi chúng tôi đến là” nhà nghỉ”. Sau mỗi giờ nghỉ trưa, chúng tôi ngã vào nhau, hòa quyện vào nhau, say sưa trong sự đam mê của một tình yêu cháy bỏng nhưng đầy tội lỗi: Ngoại tình.
Chuyện tình yêu của chúng tôi vẫn tốt đẹp nếu không có ngày định mệnh đó.
Một hôm, vợ tôi đi công tác nước ngoài, các con tôi về quê chơi với ông bà nội nên cả nhà chỉ có mình tôi. Tôi đánh liều mời cô ấy đến nhà tôi chơi. Sau khi trò chuyện thân mật với nhau, cũng uống rượu vang với nhau, tôi bất ngờ choàng vai ôm chặt cô ấy, chúng tôi trao nhau những nụ hôn cháy bỏng, tôi mân mê khắp người cô ấy và ôm chặt như thể sợ ai cướp mất và chúng tôi vui vẻ với nhau ngay trên ghế sofa. Đang lúc vui vẻ thì cánh cửa nhà bỗng mở toang.
Đứng trước cửa là vợ tôi với đống hành lý cồng kềnh, sáu mắt chúng tôi nhìn nhau, tôi quá bất ngờ vì vợ tôi nói sang tuần mới về thế mà giờ cô ấy đang đứng trước mặt tôi, chứng kiến tôi và nhân tình không một mảnh vải trên thân đang vui vẻ trên ghế sofa. Cô ấy ném mạnh cái túi xách xuống nền nhà và lao vào kéo người tình của tôi ra.
Người tình của tôi sợ hãi vơ vội quần áo rồi bỏ chạy, còn tôi cứ đứng ngây ra. Vợ tôi hất mạnh mọi thứ trên bàn xuống, mọi thứ vỡ tan hết. Âm thanh ấy như xé vào lòng tôi vậy. Cô ấy òa khóc và hét vào mặt tôi những lời đau đớn, cô ấy đuổi tôi ra khỏi nhà, và đòi viết đơn ly dị. Tôi biết mình vừa làm việc gì với vợ- người vợ đã chung thủy với tôi suốt bao năm qua. Tôi đã phản bội cô ấy, nhìn cô ấy đau khổ lòng tôi cũng đớn đau vô cùng.
Tôi quỳ xuống trước mặt cô ấy, cầu xin sự tha thứ. Cô ấy bỏ ngoài tai tất cả những lời tôi nói và yêu cầu tôi ký vào tờ giấy ly hôn. Tôi không ký vì biết mình vẫn còn yêu cô ấy và các con rất nhiều. Tôi nhận ra mối tình vụng trộm kia chỉ là sự nông nổi nhất thời, là hâm mê nhất thời. Tôi không thể mất vợ và các con được.
Sau hôm ấy vợ tôi thu dọn đồ đạc về bên ngoại sống, bỏ lại tôi với căn nhà trống trải và lạnh lẽo. Tôi cũng đã cắt đứt mọi quan hệ với người tình sau hôm ấy. Tôi chìm đắm trong men rượu, trong đau khổ và trong sự hối hận. Tôi chỉ muốn uống cho say, cho vơi nỗi buồn, cho vơi nỗi nhớ vợ và các con. Tôi gọi điện cho vợ nhưng chỉ là những tiếng tút dài vô vọng.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, hối hận rất nhiều và cuối cùng quyết định chính mình phải nắm giữ lấy hạnh phúc cho mình. Tôi lao thật nhanh đến cơ quan của vợ, tay ôm bó hoa hồng to đợi cô ấy tan làm tôi sẽ tặng cô ấy và nói lời xin lỗi. Trông thấy cô ấy từ đằng xa tôi nở nụ cưới tươi vẫy tay chào cô ấy. Nhưng cô ấy lạnh lùng bỏ đi và chẳng hề nhìn tôi lấy một lần.
Ngày qua ngày tôi ôm bó hoa đứng trước cổng cơ quan của vợ, dù biết là không có hi vọng nhưng tôi vẫn làm mong nhận được sự tha thứ từ cô ấy. Nhưng một ngày đang đứng đợi vợ tôi bỗng thấy đầu óc quay cuồng, mọi thứ tối sầm tôi ngã xuống và thiếp đi.
Sau vụ tai nạn giao thông, tôi tỉnh dậy thấy mình trong bệnh viện bên cạnh là vợ tôi đang năm gục bên cạnh nắm lấy tay tôi. Nhìn thấy vợ mắt tôi nhòa đi, ôm chặt vợ trong niềm hạnh phúc vỡ òa. Tôi nhẹ nhàng đặt lên trán vợ một nụ hôn:”Vợ à! Anh yêu em”.
HOÀI ANH