News

6/recent/ticker-posts

Bị mẹ chồng tát 'lật mặt' vì động chạm tới ‘quá khứ’

Lúc đó mặt mẹ chồng tôi đỏ ửng, bà giang tay cao tát thẳng vào mặt tôi khiến tôi ngã khuỵu. Còn chưa kịp định thần gì thì bà đã chỉ thẳng ngón tay vào mặt tôi “Mày là đứa con dâu hỗn láo, cái nhà này không chứa chấp mày. Mày cút ngay, đợi chồng mày về rồi giải quyết.”.

Ly hôn vẫn chung nhà, bị chồng cũ hành hạ đòi “tòm tem”
Màn đánh ghen siêu bá đạo của cô vợ hay tưởng tượng
Chết lặng vì hành động của chồng sau khi đi thăm mộ người yêu cũ về
Tôi năm nay 32 tuổi, cũng là một người phụ nữ thành đạt, chưa bao giờ phải sống dựa dẫm vào chồng, vào nhà chồng, hơn thế ngoài việc làm kinh tế bên ngoài tôi cũng đã làm đúng trách nhiệm của một người vợ, người mẹ trong gia đình thế nhưng bao nhiêu đó chưa đủ để làm hài lòng mẹ chồng tôi.
Trước khi quyết định lấy chồng cũng đã có không ít người cảnh báo tôi trước rằng “Nhà đấy có bà mẹ khó tính lắm. Phải thật đảm, biết nghe lời dăm dắp may ra mới sống yên ổn được với cái nhà đó”, rồi thì có người lại tận tình tâm sự với tôi “Thằng đó thì được, ngoan ngoãn không rượu chè cờ bạc hay gái gú gì. Lấy chồng như thế là tuyệt vời nhưng làm dâu nhà đó thì khó mà sướng được. Hai vợ chồng muốn sướng thì mua nhà ra ở riêng, chứ ở chung kiểu gì cũng đá thúng đụng nia mà cãi vã cả ngày. Nghe nói bà Tú (tên mẹ chồng tôi) ngày xưa cũng khổ lắm, về làm dâu nhầm nhà, bị mẹ chồng đối xử tệ, đòn roi, chửi mắng là chuyện thường. Thậm chí ăn không được no, làm việc quần quật cả ngày như trâu như ngựa, có lần bà ta còn bị mẹ chồng túm tóc tát, cắt trụi tóc chỉ vì cãi lại lời mẹ chồng đó. Bây giờ ai về đó làm dâu kiểu gì cũng bị bà ấy hành lại. Khổ lắm, suy nghĩ kỹ đi không sau này hối hận đó nghe chưa…”.

Còn chưa kịp định thần gì thì bà đã chỉ thẳng ngón tay vào mặt tôi “Mày là đứa con dâu hỗn láo, cái nhà này không chứa chấp mày. Mày cút ngay, đợi chồng mày về rồi giải quyết.”. (Ảnh minh họa).

Nói là không quan tâm, lấy chồng cốt ở chồng nhưng sau bao lời nói vào ra đó tôi cũng phải suy nghĩ nhiều, trằn trọc bao đêm không ngủ được, đã có lần tôi cũng muốn buông xuôi, nói với anh người yêu (chồng tôi bây giờ) “Hay chúng mình chỉ yêu thôi không cưới, lần trước về nhà anh mẹ anh nhìn em như muốn ăn tươi nuốt sống em ý. Mẹ anh ghê lắm, về làm dâu khó mà sống…”. Có lẽ chồng tôi cũng biết mẹ mình khó tính nên luôn động viên tôi “Em không phải lo, bao sóng gió anh che chở, mẹ anh chỉ là hơi khó tính. Nhưng biết cách sống, biết cách chiều thì cũng không xảy ra vấn đề gì đâu. Em biết đấy, người già mà, ai chẳng khó tính”.
Thế rồi tôi cũng mủi lòng, nghĩ thoáng hơn rồi tặc lưỡi lên xe hoa về làm dâu xứ người. Những ngày đầu về làm dâu mọi chuyện vẫn diễn ra tốt đẹp, mẹ chồng tôi cũng không tỏ thái độ gì, bà chẳng quý cũng chẳng ghét con dâu. Thế nhưng khi cuộc hôn nhân sang đến tháng thứ 3, sau khi tôi có bầu thì xung đột mẹ chồng – nàng dâu bắt đầu xuất hiện. Mẹ chồng tôi luôn tỏ ra bực bội, tức tối vì con trai bà mải chăm vợ con mà không nghĩ gì đến mẹ. Vậy là ngày nào bà cũng kiếm chuyện để “hành” con dâu.
Tôi ăn gì mẹ chồng tôi cũng cấm cản, nghe thì có vẻ quan tâm con dâu nhưng thật ra chỉ là chiêu trò. Thậm chí mẹ chồng tôi còn không nghĩ đến cháu mình, nếu tôi không ăn được gì thì đứa con trong bụng cũng không thể phát triển tốt được. Vậy mà hễ ăn gì mẹ chồng tôi đều nói “cái này bầu bí người ta kiêng, có bầu không được ăn cái này…”.
Vậy là mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu ngày càng trở nên gay gắt, đặc biệt kể từ khi chồng tôi đi công tác xa 2 tuần mâu thuẫn ấy trở nên đỉnh điểm. Mẹ chồng tôi “hành” tôi đủ đường, ngày nào bà cũng ca thán, rồi nói bóng gió tôi “trước đây tôi mang bầu thằng Thuận vẫn phải làm, làm như trâu như ngựa đến tận ngày sinh mà có sao đâu, con sinh ra vẫn khỏe mạnh, giỏi giang… giờ các chị sướng quá nên làm một chút là lo động thai, đến tháng sinh mãi chẳng sinh được. Về làm dâu nhà này thì chăm chỉ một chút không người ta lại cười vào mặt tôi, nói tôi đội con dâu lên đầu…”.
Uất ức quá nhưng lại không thể than thở cùng ai cuối cùng tôi quyết “bật” lại mẹ chồng. Trong phút nóng giận tôi lôi hết những chuyện trong quá khứ của mẹ chồng mà trước đó nhiều người đã kể với tôi ra để “phản pháo”. Tôi đưa chuyện mẹ chồng có quá khứ đau thương khi làm dâu nên bây giờ mới chuốc giận lên tôi. Sau câu nói “Ngày xưa mẹ khổ, mẹ bị bà ức hiếp nên bây giờ mẹ ‘hành’ con để trút giận, mẹ muốn con phải giống mẹ ngày ngày làm việc như trâu ngựa mà vẫn bị đánh, bị chửi đúng không…”. Tôi chưa kịp dứt lời thì ngang tai mình một tiếng tét mạnh.
Lúc đó mặt mẹ chồng tôi đỏ ửng, bà giang tay cao tát thẳng vào mặt tôi khiến tôi ngã khuỵu. Còn chưa kịp định thần gì thì bà đã chỉ thẳng ngón tay vào mặt tôi “Mày là đứa con dâu hỗn láo, cái nhà này không chứa chấp mày. Mày cút ngay, đợi chồng mày về rồi giải quyết.”.
2 hôm nay tôi vẫn đang sống nhờ bên nhà cô bạn thân, tôi vẫn chưa dám nói cho chồng biết sự việc đang diễn ra ở nhà, cũng không dám nói chuyện với bố mẹ đẻ. Giờ tôi không biết mình nên làm gì để thoát khỏi cuộc sống tăm tối này?
PHƯƠNG BÌNH