News

6/recent/ticker-posts

Chồng năn nỉ vợ đi gặp người yêu cũ

Tôi không dám hé răng tâm sự với chồng vì sợ nếu việc gặp người yêu cũ không thành, tôi lại phải đối mặt với những dằn vặt và chất vấn của chồng tôi.

Lấy chồng 2 năm nhưng chưa bao giờ được làm vợ…
Vừa vào nhà nghỉ, tôi đã thấy người yêu và bạn thân ngồi chờ sẵn
Yêu bạn thân của chồng, tôi không hối hận

Tôi cũng là người đang bị chồng ép phải liên lạc với người yêu cũ nên tôi hiểu rõ tâm sự của chị. Chồng tôi cũng có một công ty chuyên cung cấp đồ nội thất. Ai cũng biết làm mấy năm nay, ngành xây dựng gặp rất nhiều khó khăn, nên làm ăn cũng không được thuận buồm xuôi gió.

Tôi hiểu rõ điều đó nên cũng cố gắng ra sức giúp chồng. Dù không phải là những việc có thể kiếm ra tiền nhưng tôi luôn muốn anh yên tâm vì ở nhà đã có tôi thu vén. Với số tiền ít ỏi mà hàng tháng chồng mang về, tôi chật vật để lo toan trong nhà cho đủ. Chồng tôi nhiều lúc cũng phải ngạc nhiên là với số tiền bằng mấy bữa nhậu, tôi có thể trang trải cho cuộc sống của gia đình gồm 2 vợ chồng và một đứa con trong vòng 1 tháng,

Vừa rồi trong một phi vụ làm ăn, chồng tôi tình cờ biết được người yêu cũ của tôi hiện đang làm tại Ban đầu tư của một dự án mà anh đang nộp hồ sơ dự thầu. Chồng tôi liền đề nghị tôi đi gặp và hẹn hò người yêu cũ để mong kiếm được 1 hợp đồng trong dự án đó.

Tôi ra sức phản đối vì chuyện người yêu cũ của tôi cũng có nhiều khúc mắc. Ngày trước, hai đứa yêu nhau tới 3 năm nhưng không thể cưới được nhau vì bố mẹ tôi ra sức phản đối. Bố mẹ tôi chê anh nhà quá hoàn cảnh. Bố mẹ anh bỏ nhau từ khi anh còn bé. Nghe đâu bố anh đã lấy vợ và có con riêng. Mẹ anh sau bao năm ở một mình thì cũng đi bước nữa. Anh ở với ông bà nội vì không ai chịu nhận nuôi anh.

Bố mẹ tôi bảo không lo tôi lấy chồng nghèo, mà lo cho tôi lấy chồng trong gia cảnh quá éo le như vậy. Con cái tôi sau này cũng bị ảnh hưởng. Chúng tôi đã không thể nào thuyết phục được bố mẹ nên đành chia tay. Anh bỏ quê vào thành phố làm ăn và tôi mất liên lạc từ đó. Tôi không ngờ sau bao lâu không có tin tức, bây giờ tôi buộc phải gặp lại anh trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy.

Tự sâu thẳm lòng mình tôi vẫn còn có tình cảm với anh. Tôi vẫn luôn tự trách mình trong bao năm không tin tức. Nếu hồi đó tôi quyết tâm và dứt khoát hơn thì có lẽ giờ này chúng tôi đã lấy nhau. Về quê lần nào tôi cũng dò hỏi thăm anh nhưng ông bà nội của anh đã mất, chẳng ai biết tin gì.

Tôi cũng mong gặp anh để hỏi xem tình cảnh của anh bây giờ ra sao ? Đã xây dựng gia đình chưa, vợ con ra sao? Thế nhưng tôi lại sợ. Sợ phải đối mặt với anh để xin xỏ cho chồng mình. Mà hơn hết là nỗi sợ sau bao lâu xa cách bây giờ gặp lại nhau, tôi sẽ không giữ được tình cảm của mình khi đứng trước mặt anh.

Mặc dù ra sức thuyết phục chồng để không phải gặp lại người yêu cũ, nhưng chồng tôi nhất định không nghe. Chồng tôi bảo sự tồn tại của cả công ty của chồng tôi hiện đang phụ thuộc vào hợp đồng này. Nếu không kiếm được hợp đồng thì công ty đóng cửa, tới hơn 10 người sẽ phải thất nghiệp. Vốn liếng chồng tôi đổ ra trong mấy năm qua sẽ mất sạch hết.

Tôi hoang mang không biết phải làm thế nào để vừa giúp chồng, vừa cứu được mình. Tôi sợ tự mình rơi vào bóng hình của mối tình xưa không dứt ra được. Tôi không dám hé răng tâm sự với chồng vì sợ nếu việc gặp người yêu cũ không thành, tôi lại phải đối mặt với những dằn vặt và chất vấn của chồng tôi.