Thà rằng người tình cứ "sở khanh" để tôi khỏi phân vân
Màn kịch tinh vi chồng dựng lên để gán vợ cho bạn trả nợ
Mang thai hộ em gái, tôi có thành kẻ cướp chồng em?
Khi mở ngăn kéo đó ra tôi thấy lòng tràn đầy ân hận và thấy mình thật có lỗi với vợ.
Ngày tôi và vợ lấy nhau, khi đó cuộc sống còn khó khăn chưa có điều kiện như bây giờ. Vợ tôi là người con gái ngoan hiền, nết na thùy mị. Ở vợ có sự nhường nhịn cam chịu chứ chẳng đanh đá cá tính như người khác, nếu sống lâu với kiểu người như vợ sẽ thấy nhàm chán nhưng nếu lấy vợ đanh đá chắc hẳn sẽ rất đau đầu.
Tôi thừa nhận rằng đôi khi tôi thấy cuộc sống vợ chồng thật buồn chán và tẻ nhạt nhưng tôi vẫn trân trọng vợ rất nhiều. Vợ tôi là nhân viên văn phòng còn tôi là kỹ sư, công việc tôi phải đi nhiều, cuộc sống xa nhà khiến tôi cũng thấy nhớ và đôi khi thấy thương vợ.
Tôi thấy thương người vợ hiền của mình (Ảnh minh họa)
Người ta vẫn bảo trai xây dựng đa tình, mà có khi vậy thật, tôi thấy bạn bè đồng nghiệp nhiều người cũng có nhiều cô bồ ngoài vợ. Vì cảnh đi làm xa nhà xa vợ nên đôi khi nảy sinh sự hư hỏng, còn tôi, tôi cũng đã phản bội lại vợ con nhưng chẳng phải cố tình hay chủ động. Hôm đó tôi bị chuốc rượu say, tôi bị cô gái đối tác đưa về khách sạn. Lâu nay có qua lại làm việc, cô ấy có để ý tới tôi và thậm chí chủ động bày tỏ tình cảm nhưng tôi nói tôi đã có vợ và giữ chừng mực nhưng nào ngờ hôm đó tôi bị chính cô ta gài bẫy cho lên giường.
Cũng thật nực cười khi một gã đàn ông như tôi lại để một cô gái gài bẫy, tôi đã hốt hoảng khi thức dậy trong căn phòng lạ hoắc và không mảnh vải che thân trên người, nằm bên cạnh là Hoa. Tôi mặc quần áo và về trước trong khi cô ta đang ngủ. Sau hôm đó Hoa bám riết lấy tôi, tôi tìm cách né tránh. Tôi thực sự thấy có lỗi với vợ vì 15 năm qua vợ vẫn tần tảo chăm chồng con và luôn hi sinh vì gia đình chồng.
Sau đợt gặp sự cố với Hoa, tôi xin chuyển về trụ sở làm chứ không đi công trình xa nữa, nhưng khốn khổ thay Hoa cũng làm ở Hà Nội vì công ty của cô ấy cũng đóng ở Hà Nội. Vợ tôi rất vui mừng khi chồng được làm gần nhà. Tôi về nhà mỗi ngày, rồi một hôm giám đốc gọi hỏi một số giấy tờ quan trọng, tôi không để ở văn phòng nên đã đi xe về nhà để tìm. Nhưng tìm mãi chẳng thấy đâu, tôi nghĩ bụng hay là vợ cất nên đến bàn trang điểm cô ấy tìm, nhưng ngăn kéo ấy bị khóa lại nên tôi lại thôi. Tôi cũng ít có thói quen chạm vào những thứ riêng tư của vợ nên cũng ngại. Tôi gọi hỏi vợ xem cô ấy có cất giấy tờ của mình không? Thì cô ấy không nghe máy có lẽ là do bận họp.
Giám đốc thì cứ gọi hối thúc trong khi tôi đã lục tung cả nhà lên mà chẳng thấy, nên tôi làm liều tìm chìa khóa và mở ngăn kéo mà bao nhiêu năm nay vợ vẫn khóa mà tôi chưa một lần động vào.
Tôi suýt ngất khi thấy những bức hình của tôi và Hoa trong ngăn kéo. Vợ tôi đã biết chuyện ấy từ bao giờ, Hoa gửi thư đến kèm theo những bức hình này với nội dung muốn vợ từ bỏ tôi để tôi và Hoa có thể đến với nhau, những ngôn ngữ toàn lời dối trá. Tôi thấy ghê sợ người đàn bà đó, một mặt cô ta tấn công tôi, một mặt khủng bố tinh thần vợ nhằm chia rẽ gia đình tôi.
Đêm đó tôi đã ôm vợ và cả hai đã khóc như mưa (Ảnh minh họa)
Bức thư đó được gửi cách đây mấy tháng ấy vậy mà vợ vẫn thản nhiên, vẫn đối xử tốt với tôi như chưa có chuyện gì. Tôi lục tìm xem còn gì nữa không thì thấy tờ xét nghiệm… vợ bị ung thư vú, ngày tháng xét nghiệm là cách ngày Hoa gửi thư không lâu. Tôi thực sự ngã quỵ, tôi là thằng chồng khốn nạn.
Vợ tôi có lẽ đã rất khổ sở và đau đớn vô cùng, vừa chịu nỗi đau bị chồng phản bội vừa phải chịu nỗi đau bệnh tật gặm nhấm. Tôi khóc như chưa từng được khóc. Tối đó tôi về sớm nấu cơm cho vợ, vợ tỏ vẻ rất ngạc nhiên. Nhìn kỹ vợ tôi thấy cô ấy gầy đi rất nhiều, ấy vậy mà bao lâu nay tôi vô tâm không hề hay biết.
Tối đó tôi ôm vợ vào lòng và thú nhận chuyện với Hoa, rồi tôi nói tôi sẽ đưa vợ đi điều trị. Vợ tôi kìm nén bao nhiêu lâu nay, bây giờ như được khơi ngòi nên khóc nấc lên cho thỏa nỗi đau đã kìm nén. Tôi thấy thương vợ vô cùng, sao người hiền lành như vợ lại gặp phải căn bệnh quái ác đó. Ôm vợ vào lòng, tôi thấy trái tim như bóp nghẹt. Vợ à! Anh xin lỗi em, xin lỗi vì sự vô tâm của mình, xin lỗi em nhiều lắm.