Để tìm kiếm và dẫn dụ được đàn khỉ về đảo, ông Đức và hai đồng nghiệp của mình phải ăn ngủ ở trong rừng nhiều hơn ở nhà.
Có lúc, họ đối diện với sự phản đối của gia đình vì đi biền biệt hàng năm trời. Tuy nhiên, cuối cùng, những con người yêu thiên nhiên ấy đã đưa được hàng trăm con khỉ về đảo phục vụ cho công tác nuôi dưỡng, bảo tồn.
Ở rừng nhiều hơn ở nhà
Nhiều năm nay, nhắc đến khu du lịch sinh thái Đảo Khỉ thuộc khu Rừng Sác (xã Long Hòa, huyện Cần Giờ, TP.HCM) người dân địa phương lại nghĩ ngay tới hình ảnh người đàn ông hơn 20 năm sống chung với đàn khỉ.
Ông chính là Đặng Văn Đức (62 tuổi, ngụ thị trấn Cần Thạnh, huyện Cần Giờ). Nói đến cái duyên với bầy khỉ hoang, ông Đức kể lại, năm 1987, ông được điều về phụ trách công tác nuôi trồng và bảo vệ rừng tại công ty Lâm Viên (hiện là khu du lịch sinh thái Lâm Viên, Cần Giờ). Trong một lần đi trồng rừng (năm 1994), ông Đức và hai kỹ sư nông nghiệp khác bất ngờ phát hiện vài con khỉ đi kiếm ăn ở khu vực Đảo Khỉ (một trong 24 tiểu khu của Rừng Sác).
|
Ngay sau đó, ông Đức cùng đồng nghiệp của mình là ông Vương Đình Bơ và Nguyễn Văn Tuấn đề xuất công ty Lâm Viên hỗ trợ để vào rừng đưa đàn khỉ về chăm sóc, bảo vệ. Tuy nhiên, ban lãnh đạo công ty Lâm Viên từ chối cấp kinh phí hỗ trợ bởi không ai tin rằng có khỉ ở khu vực Rừng Sác.
Trước sự hoài nghi của mọi người, ông Đức và các đồng nghiệp hạ quyết tâm phải đưa đàn khỉ về đảo cho bằng được. Ông Đức tự bỏ tiền túi mua lương thực, phương tiện vào rừng dụ đàn khỉ về đảo. Ngày đầu tiên trong hành trình đi tìm nơi trú ẩn của đàn khỉ, ông Đức mời vị lãnh đạo của mình đi, để chứng minh cho những gì ông và các đồng nghiệp đang thực hiện là có thật.
Thế nhưng, sau một ngày đánh vật với bùn sình, mọi người vẫn không thấy bóng dáng một chú khỉ nào. Sau 3 ngày ròng rã, làm bạn với muỗi, vắt trong Rừng Sác, ông Đức chứng minh cho lãnh đạo công ty Lâm Viên thấy việc khỉ xuất hiện trên đảo là có thật. Thế nhưng, việc đưa khỉ về đảo diễn ra không mấy dễ dàng.
Để đưa được đàn khỉ về đảo, ông Đức và hai đồng nghiệp phải lăn lộn trong Rừng Sác một năm trời. Suốt khoảng thời gian đó, họ phải ăn trong rừng, uống nước suối để gần gũi với từng con khỉ.
Thậm chí, nhiều đêm, ông thức trắng để chụp cho bằng được tấm hình khỉ đang hiện hữu trong khu Rừng Sác. Tuy nhiên, may mắn không đến với họ. Giữa đêm tối lạnh lẽo, chiếc máy ảnh chưa kịp đưa lên thì những con khỉ đã bỏ đi.
Ông Đức cho hay: “Đó là khoảng thời gian gian nan nhất đối với anh em chúng tôi. Không chỉ đối diện với hàng loạt khó khăn, thiếu thốn, bệnh tật, bản thân mỗi người còn đối diện với sự phản đối kịch liệt của gia đình. Mọi người cho rằng, chúng tôi đang đi làm một việc không có mục đích và kết quả. Trước tình hình này, anh em chúng tôi chỉ biết động viên nhau cùng cố gắng và vượt qua thử thách”.
Ăn, ngủ cùng khỉ hoang
Với quyết tâm và nỗ lực không kể ngày đêm, đến ngày 5/3/1995, ba kỹ sư nông nghiệp chính thức chụp được tấm hình khỉ đầu tiên. Giây phút ấy, ông Đức và hai đồng nghiệp xúc động đến rơi nước mắt.
Với những kết quả ban đầu này, ban lãnh đạo công ty Lâm Viên nhận lời kết hợp, hỗ trợ nhóm của ông Đức trong việc đưa đàn khỉ về đảo. Trao đổi với PV, ông Đức cho hay: “Ngay khi nhận được phản hồi từ công ty, chúng tôi tổ chức dẫn dụ khỉ từng đoạn đường một. Cứ khoảng vài chục mét, chúng tôi dừng lại để khỉ nghỉ ngơi, ăn uống, nhằm tránh tình trạng những con khỉ hiếm hoi lạc đường.
Thực tế này lại khiến ông Đức và hai đồng nghiệp của mình đau đầu. Để giúp cho đàn khỉ dần thích nghi với môi trường sống trên đảo, ông Đức đi khắp nơi sưu tầm sách vở. Ông chăm chú đọc từng trang sách để học cách chăm sóc cho từng con khỉ ngang bướng, cứng đầu.
Từ những kiến thức tìm hiểu được, ông Đức nghĩ ra cách học tiếng hú của khỉ để gọi chúng về trước mỗi bữa ăn. Từ đó, cứ nghe tiếng hú của ông Đức, đàn khỉ lại tập trung về để được chăm sóc. Chăm sóc kỹ lưỡng đàn khỉ là vậy nhưng khi chúng quậy phá, ông Đức rất nghiêm khắc.
Giải thích về điều này, ông cho hay: “Vì đã dạn người nên nhiều hôm, đàn khỉ còn xông vào lục lọi, ăn hết thức ăn của các nhân viên làm việc trong khu du lịch sinh thái. Không những thế, có con còn ngang nhiên cào cấu, xé rách, thậm chí giấu hết quần áo của anh em.
Ngoài ra, vào khoảng tháng 9 – 11 hàng năm, đàn khỉ bắt đầu vào mùa giao phối, cũng là lúc mọi người vô cùng lo lắng. Bởi vào thời điểm này, đàn khỉ cắn nhau thương tích đầy mình”.
Dẫn dụ, chăm sóc chúng đã rất khó khăn nhưng việc đếm số lượng đàn khỉ cũng khiến ông Đức đau đầu. Ông Đức cho hay: “Khỉ vốn tinh nghịch, ưa chạy nhảy, nên việc đếm số lượng đàn khỉ gặp nhiều trở ngại.
Để đếm được chính xác số lượng khỉ đang có mặt và sinh sống tại đảo, nhiều hôm chúng tôi phải chầu chực từ sáng tới tối để canh chúng đi ngủ. Thậm chí, không ít lần, chúng tôi còn ăn và ngủ chung với khỉ như một gia đình”.
Suốt 20 năm lăn lộn, vất vả đã chứng minh tình yêu thiên nhiên, động vật, đặc biệt là đàn khỉ hoang của người đàn ông này. Ông Đức chia sẻ: “Với công việc chăm sóc và bảo vệ đàn khỉ, thời gian đó tôi sống trong rừng nhiều hơn ở nhà. Thậm chí, mọi người còn đùa rằng, tôi chăm sóc đàn khỉ chu đáo hơn cả những đứa con của mình”.
Từ kỹ sư thành người nuôi khỉ
Ông Nguyễn Văn Đức sinh ra và lớn lên ở tỉnh Quảng Bình. Năm 1972, ông tình nguyện lên đường đi bộ đội. Sau khi giải phóng, ông trở về theo học trường ĐH Thủy sản Nha Trang. Đến năm 1987, ông được cử về phụ trách công tác nuôi trồng và bảo vệ rừng tại công ty Lâm Viên (hiện là khu du lịch sinh thái Lâm Viên, Cần Giờ). Hiện, ông còn là hội viên hội câu lạc bộ Kháng chiến huyện Cần Giờ, hội viên hội Cựu chiến binh Việt Nam tại thị trấn Cần Thạnh (TP.HCM).
Hơn 1.200 con khỉ trên đảo
Trao đổi với PV, ông Nguyễn Hữu Trước, Phó ban quản lý Đảo Khỉ cho biết: “Hiện nay trên khu vực Đảo Khỉ có hơn 1.200 con sinh sống được chia thành 6 đàn. Mỗi đàn lại có một con làm “thủ lĩnh”. Trong đó, phổ biến nhất vẫn là khỉ đuôi dài, ngoài ra còn có một số loài khác như khỉ mặt đỏ, khỉ đuôi lợn, khỉ lông vàng. Để có được kết quả đáng mừng như vậy, không thể không nhắc đến công lao dẫn dụ khỉ suốt nhiều năm của những người như ông Đức”.
|


