News

6/recent/ticker-posts

Tiếp khách cho chồng, tôi lãnh một cái tát như trời giáng

Mấy hôm nay tôi chẳng thế nào mà chợp mắt được, vừa tủi thân vừa căm giận ông chồng mắc bệnh sĩ diện hão, suốt ngày lải nhải “giàu vì bạn, sang vì vợ”.

Lá thư tiễn biệt một người
Cú lật ngược tình thế ngoạn mục của người vợ bị chồng phản bội
Đàn bà cứ "tà lưa", bảo sao đàn ông không ngoại tình?
Tôi với chồng tôi lấy nhau đến nay đã 8 năm, có với nhau 2 mặt con một trai một gái. Ai nhìn vào cũng tấm tắc khen gia đình điểm 10 nhưng đâu biết, đằng sau đó là cuộc chiến âm ỉ, có thể bùng phát và hạnh phúc tan vỡ bất cứ lúc nào.
Ngày chưa lấy anh, tôi cũng được xem là gái xinh, được nhiều anh tán tỉnh. Nói không điêu ngoa chứ hồi đó, khi tôi mới ra trường, phải mấy anh cưa cẩm cùng lúc. Dáng dong dỏng cao, da trắng hồng, tóc đen óng buông xõa tự nhiên, bạn bè vẫn thường bảo “xinh thế mà đến giờ vẫn chưa có người yêu”.
Thực ra là vì lúc đó tôi chưa thấy hợp ai. Những người theo đuổi thì người bằng tuổi trẻ con quá, người lại chín chắn quá sợ khó hòa hợp, người lại xa quê tôi sợ Tết chẳng được về nhà ngoại thì khổ.

Tôi đến khốn khổ vì chứng sĩ diện hão của ông chồng. Ảnh minh họa.

Rồi tôi gặp anh, chồng tôi bây giờ. Một người đàn ông vẻ ngoài khá cao ráo, da rám nắng đàn ông. Anh cùng quê, chỉ cách nhà tôi vài chục cây. Không chỉ thế, gia đình nhà anh có điều kiện, có nhà thành phố. Bố anh cũng hứa sẽ sắm xe hơi cho nếu lấy vợ, sinh con để về quê cho tiện.
Yêu nhau 2 năm thì chúng tôi quyết định cưới. Cuộc sống vợ chồng mới đầu rất hạnh phúc. Anh thường xuyên mời bạn bè, đồng nghiệp về nhà ăn uống, nhậu nhẹt, vừa để hàn thuyên chuyện trò, vừa để khoe có vợ đảm, vợ xinh và con khôn.
Thế nhưng đến khi tôi sinh đứa thứ hai thì thân hình sồ sề, không về lại dáng được như hồi sinh đứa đầu nữa. Anh suốt ngày cứ kêu ca, đay nghiến điệp khúc “giàu vì bạn, sang vì vợ” khiến tôi hoang mang. Nhiều lúc cứ nghĩ chẳng lẽ nào mình làm gì khiến anh mất mặt với bạn bè ư?
Rồi một ngày cuối tuần, đồng nghiệp chồng đến chơi. Tôi cố ra dáng là người vợ đảm đang như mọi khi. Tôi chuẩn bị đầy đủ đồ ăn, bia rượu cho anh từ vài ngày trước, trong lòng cứ đinh ninh thế nào hôm ấy ông chồng hay kêu ca của mình sẽ mở mày mở mặt với anh em.
Vậy nhưng mà chuyện không như là mơ các chị em à. Khi tôi dọn dẹp xong định ngồi xuống ăn uống với mọi người, bỗng thấy nét mặt ông chồng có vẻ gì đó không ưng cho lắm.
Tưởng đồ ăn không ngon, không đáng giá, tôi cứ nóng ran trong lòng.
Bỗng có tiếng điện thoại reo. Mở máy ra, choáng váng khi đọc dòng tin nhắn “Lên lầu với con đi”. Tức lắm, muốn nổi xung luôn cho hả giận bấy lâu cố kìm nén, thế nhưng còn các bạn ông ngồi đó. Tôi cứ ngồi lì ở đó xem ông chồng tôi làm gì.
Ai ngờ, dù thấy ông ra vẻ cười nói với anh em đồng nghiệp nhưng mặt đỏ tía nhìn tôi trừng trừng. Tôi cũng điêu ngoa không vừa chằm chằm đáp lại ánh mắt đó. Ăn uống no nê, tôi mới ngồi dậy. Thú thực là lúc đó tôi đành tìm cớ đứng lên, chào mọi người vào chăm con cho ông chồng vô tâm kia vừa lòng.
Thế nhưng, khi tàn tiệc, xuống dọn dẹp xong xuôi. Tôi định ngồi hỏi lý do đầu đuôi xem tại làm sao ông ấy khinh tôi đến vậy nhưng vừa mở cửa phòng ngủ thì ông chồng cho một cái tát đau điếng như trời giáng. Rồi ông ta phán một câu đau đớn: “Giàu bì bạn, sang vì vợ, nhà có nỗi đâu mà cô làm tôi mất mặt quá. Ăn mặc thì lôi thôi, diêm dúa mà đẫy đà. Tôi đã bảo đi đi cho đỡ xấu mặt còn ngồi trơ ra đó”.
Tôi tức sôi người nhưng đành ngậm ngùi. Suy nghĩ lại thì các cô em đồng nghiệp của ông đến nhậu ai cũng xinh đẹp, trẻ trung, son phấn dày đặc, chắc ông ấy phải hãnh diện lắm khi được ngồi ăn nhậu cùng các em. Còn tôi thì, một bà vợ hai con ục ịch… Chẳng dám đi đâu cùng chồng, bạn bè đến chơi cũng phải tìm kế rút lui vì người xấu “làm mất mặt chồng”!
Nghĩ mà tủi thân. Bấy lâu nay đi với ông chồng quần là áo lượt tôi cũng ái ngại vì cái thân hình đẫy đà của mình. Nhưng tất cả là do tôi hi sinh vì chồng vì con. Sáng đêm tối mặt với con cái, nhà cửa, bếp núc, rồi còn chạy đi làm nữa, lấy đâu thời gian mà làm đẹp như mấy em thảnh thơi chưa chồng con kia được chứ. Mấy cô kia mà có lấy chồng sinh con thì cũng chẳng khá hơn tôi được.
Tức mãi, tức từ hôm ấy đến giờ nhưng mà hôm nay đi làm mới dám viết vài dòng tâm sự chia sẻ cùng các chị em. Ở nhà thể nào ông chồng cũng hét ầm lên nếu biết tôi kể lể những điều này mất. Chị em nào có cùng nỗi niềm thì chia sẻ cho xả bớt bực tức trong người nhé!
Theo Người đưa tin