News

6/recent/ticker-posts

Một lần tai nạn nhập viện tôi biết được sự thật khủng khiếp vợ giấu kín bao lâu

Qua ngày hôm nay rồi, liệu ngày mai và những ngày sau đó tôi phải đối diện với hai mẹ con ấy và sự thật khủng khiếp như thế nào đây?

Đêm tân hôn chồng hùng hục: "Lần đầu ai chả đau rồi sẽ quen hết"
Một đêm với sếp đủ nuôi một đời
29 tuổi vẫn kiên quyết giữ trinh tiết là đúng hay sai?

Nhờ trời đất thương tình mà vợ chồng tôi mới lấy nhau được gần năm mà trong nhà đã có của ăn của để. Một phần cũng do hai vợ chồng tôi làm ăn buôn bán cũng được và hai bên gia đình bố mẹ kinh tế tốt. Tôi vốn là người thích trẻ con nên khi biết vợ mang bầu tôi sướng điên lên, đi đâu, gặp ai tôi cũng khoe mình sắp được làm bố. Biết vợ đã cho tôi một món quà vô cùng lớn như vậy. Ngày nào tôi cũng chăm sóc em cẩn thận, em thích gì tôi mua cho kể cả những ngày vợ ốm nén tôi chẳng ngại đêm hôm, mưa gió đi mua đồ cho cô ấy. Tôi vui và hạnh phúc được làm điều đó. Vì vợ vì con khó khăn mấy tôi cũng sẽ làm huống chi những việc nhỏ nhặt này.

Chỉ còn gần mấy hôm nữa là vợ tôi sinh rồi, tôi rất lo cho hai mẹ con cô ấy. Nghe mọi người nói đau đẻ ghê lắm. Tôi thương vợ quá mà chẳng biết làm gì giúp vợ giảm nỗi ấy, chỉ biết chăm chút cô ấy thật tốt để hai mẹ con cô ấy thoải mái.


Tôi vui và chờ đón ngày thiên thần nhỏ của hai vợ chồng ra đời (ảnh minh họa)

Chả hiểu sao một hôm tôi đi lấy hàng trên phố về bán, đi không sao về gần đến nhà bỗng nhiên một cái oto ở đâu lao ra va vào xe tôi khiến tôi ngã nhào xuống đường bất tỉnh. Cũng may có mọi người đưa tôi vào viện cấp cứu. Số tôi kể vẫn may, sau khi hôn mê một ngày tỉnh lại tưởng mình đã đi rồi. Nhưng may mà tôi không sao, chỉ gãy chân đầu óc không làm sao. Nghĩ mà buồn, sắp đến ngày vợ tôi sinh rồi mà chân tay thế này thì tôi chăm tôi chả xong làm sao chăm nổi mẹ con cô ấy đây. Tự nhiên tôi thấy mình vô dụng, có lỗi với vợ con quá.

Nằm viện một tuần trời mới được về nhà, trước khi về tôi phải khám lại tổng thể xem có vấn đề gì không. Trong lúc chờ đợi kết quả, tôi được biết vợ mình đang chuyển dạ ở bệnh viện khác. Tôi đòi về ngay với vợ nhưng chân chưa thể tự đi được, bố mẹ cũng bảo cứ ở yên đây đợi lấy kết quả ở nhà đã có ông bà hai bên lo rồi. Lòng tôi nóng như lửa đốt không biết vợ con ra sao rồi.

Đợi một lúc sau thì có phiếu kết quả kiểm tra. Đọc qua loa vài dòng tôi khựng người lại ở dòng chữ chuẩn đoán “vô sinh”. Tôi như chết lặng trước những dòng chữ đó. Tôi vô sinh ư? Vô sinh sao tôi lại có thể có con được. Nhảm nhí quá. Tôi vội hỏi bác sĩ:

– Bác sĩ, tôi bị vô sinh ư?

– Đúng rồi. Chúng tôi rất tiếc về điều đó.

– Tôi có con rồi mà sao tôi lại vô sinh được, bác sĩ có xét nghiệm nhầm sang ai không?

– Anh có con rồi à?

– Vâng. Vợ tôi đang chuyển dạ ở bệnh viện ạ. Tôi đang lo cho mẹ con cô ấy đây.

– Tôi không biết chuyện gia đình anh như thế nào. Nhưng dựa vào xét nghiệm và chuẩn đoán thì chúng tôi kết luận anh không có khả năng có con. Điều chị nhà mang bầu với anh là không thể. Xin lỗi đã làm anh buồn.

biet-duoc-su-that-vo-giau-kin-sau-lan-nhap-vien-cap-cuu-blogtamsuvn
Kẻ nào đó đã ăn ốc bắt tôi đổ vỏ ư?  (ảnh minh họa)

Tôi như chết đi khi nghe bác sĩ nói vậy. Tôi không có khả năng có con ư? Tại sao cô ấy lấy tôi về cái là có bầu ngay rồi? Cô ấy nói với tôi là trước khi lấy tôi cô ấy chưa từng thuộc về ai cơ mà. Tại sao lại có chuyện trớ trêu như vậy?

Hàng trăm nghìn câu hỏi bủa vây trong đầu tôi, tôi nghĩ ra đủ thứ chuyện, đủ hoài nghi, sợ hãi tức giận… lẽ nào cô ấy ngoại tình hoặc cô ấy đã có bầu trước khi lấy tôi. Kẻ nào đó đã ăn ốc bắt tôi đổ vỏ ư? Tôi yêu thương cô ấy đến thế cơ mà, sao cô ấy lại giấu tôi chuyện đó, cô ấy lừa gạt tôi. Đứa con trong bụng tôi vẫn chờ đón nó ra đời từng phút không phải là máu mủ của tôi….

Tôi cứ thờ thẫn người ngồi ở hành lang bệnh viện mặc cho bao ánh mắt đi qua nhìn tôi với vẻ mặt hiếu kỳ. Tôi chẳng buồn đến, chẳng háo hức mong chờ phút giây được bế đứa bé mình chăm bẫm bao lâu nay nữa. Và chẳng buồn nhìn thấy vẻ mặt phờ phạc, mệt nhoài của vợ khi sinh đứa con không phải là của tôi nữa. Tôi không muốn đối diện với cô ấy lúc này, tôi sợ mình sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà phát khùng lên với cô ấy, tôi sẽ phát điên lên với vợ mất.

Qua ngày hôm nay rồi, liệu ngày mai và những ngày sau đó tôi phải đối diện với hai mẹ con ấy như thế nào. Nói với cô ấy rằng tôi bị vô sinh và đứa con không phải của tôi, rồi tàn nhẫn đuổi hai mẹ con cô ấy đi hay là chấp nhận, tha thứ cho cô ấy và nuôi đứa bé không phải là con mình. Thực sự bây giờ tôi rất rối, tôi không thể bình tĩnh để biết bản thân cần làm gì trong thời gian nhạy cảm này. Mọi người có thể cho tôi lời khuyên không ạ.