News

6/recent/ticker-posts

Khóc cạn nước mắt trước khi xách va li rời khỏi nhà chồng

Đêm trước khi xách va li rời khỏi nhà chồng, trốn tránh chồng, Hồng có viết một bức thư nhòe chữ vì nước mắt.

“Trời ơi, mẹ ơi, mau ra xem cái Vân nó đang ăn nằm với thằng đàn ông khác”
Tôi đã trị được bệnh ngoại tình của chồng
Người yêu định chia tay để đến với mẹ tôi

Các cô gái quê thường mong được thoát nghèo nên luôn lựa chọn cách bỏ quê hương lên thành phố lập nghiệp mong đổi đời. Những cô gái tài giỏi may mắn tìm được cho mình một công việc ổn định để phấn đấu. Ai cũng mong thoát khỏi cái nghèo nên kéo nhau ra thành phố, để rồi ở cái nơi đất chật người đông ấy họ phải bon chen nhau từng chút một, từ cái ăn, chỗ ở…
Hồng cũng là cô gái quê chân chất, thật thà, đẹp người đẹp nết chỉ vì cái nghèo mãi đeo bám gia đình cô buộc lòng cô phải theo chân bạn bè lên thành phố lập nghiệp, mưu sinh. Ngày ra đi Hồng tự dặn lòng phải kiếm thật nhiều tiền để trang trải cho cuộc sống gia đình, phải cố gắng quen biết lấy một người đàn ông giàu có, chứ về quê chỉ yêu, chỉ lấy một gã trai làng cũng nghèo, cũng bần hàn như mình thì không ngóc đầu được lên.
Những ngày đầu chập chững theo chúng bạn “làm giàu” cơ cực lắm, bạn bè Hồng đứa thì có bằng cấp, đứa thì khôn ngoan nên công việc cứ nhẹ như bấc, còn riêng Hồng mới chỉ tốt nghiệp trung học, không thông minh, lanh lợi như bạ bè, ngoài khuôn mặt xinh đẹp, dáng dấp ra thì cô chẳng được nước non gì (bạn bè cô vẫn thường chế giễu cô như thế).

Đêm trước khi xách vali rời khỏi nhà chồng, trốn tránh chồng Hồng có viết một bức thư nhòe chữ vì nước mắt. (Ảnh minh họa).

Nhưng rồi ở đất Hà thành ấy cuối cùng cũng tôi luyện Hồng trở thành người con gái can đảm, khôn ngoan. Trải qua bao sóng gió, bao đau đớn của cuộc đời cuối cùng Hồng cũng có ngày “đổi đời” khi được Nam yêu. Trước đó đã bao lần Hồng khóc trong đêm vì “cuộc đời đau khổ quá”, khi thì bị bạn bè bán đứng, cướp chỗ làm, lừa tiền bạc, khi thì bị chủ quỵt tiền công, dở trò đồi bại.

Cuộc sống bon chen ấy đẩy Hồng vào con đường làm gái. Với Hồng giờ thì chẳng còn gì để mất nữa, tranh thủ tuổi trẻ mà kiếm tiền, mà làm giàu. Hồng vào làm trong quán bar được 5 tháng, số tiền kiếm được không ít, Hồng nghĩ có thể theo cái “nghiệp” này vài 3 năm rồi về quê mở hàng mở quán lập nghiệp. Về quê rồi cô sẽ rũ bùn đứng lên, rồi chẳng ai biết được quá khứ của cô. Nhưng sau đó, Hồng gặp Nam… chính Nam đã cứu cô ra khỏi vũng bùn, và đem ánh hào quang đến cho cô.
Nam là đại gia, công tử nhà giàu. Trước khi quen biết, yêu thương Hồng, anh cũng là tay chơi cừ khôi, nổi tiếng sát gái, và cũng là gã sở khanh không thua kém bất cứ đại gia nào. Nhưng kể từ ngày quen biết, yêu thương Hồng, Nam trở thành người đàn ông thực thụ, chỉ yêu chung thủy mình Hồng.
Đám cưới của đại gia Hà Nội và cô gái quê nhanh chóng được tổ chứ, lấy được Nam, Hồng như chuột sa chĩnh gạo. Thế nhưng chỉ sau hơn 4 tháng kết hôn, Hồng phát hiện ra chính quá khứ đen tối khi làm gái ấy đã cướp đi quyền làm mẹ của cô, đã khiến cô trở thành đứa con dâu bất hiếu, người vợ tồi. Trong khi đó Nam lại dành hết tình cảm, niềm yêu thương cho Hồng, gạt đi mọi quá khứ xấu của Hồng.
Đêm trước khi xách vali rời khỏi nhà chồng, trốn tránh chồng Hồng có viết một bức thư nhòe chữ vì nước mắt. Bức thư đó, Hồng viết ra tất cả tâm tư của mình, tình yêu Hồng dành cho chồng, cho gia đình chồng, và nỗi ân hận khi bán đi tuổi trẻ, bán đi quyền làm mẹ chỉ vì tiền, vì muốn đổi đời. Cô gái quê ấy khóc cạn nước mắt trước khi rời đi.