News

6/recent/ticker-posts

"Ngất xỉu" khi đọc được nhật ký "bóc bánh trả tiền" của chồng

Nghĩa là trong thời gian qua, dù đã cùng chung sống và quan hệ tình dục với tôi, anh vẫn ra ngoài “ăn hàng” và vẫn đều đặn mang về bổ xung vào cuốn nhật kí ấy.

Osin cả gan mạnh miệng dằn mặt, giật chồng
Sống thử 3 năm bạn gái vẫn không thể có bầu
Trả thù chồng ngoại tình, vô tình tôi vướng vào vòng lao lý

Ngày cuối tuần vừa rồi, vì chồng bận đi công tác, tôi mới nghĩ đến chuyện dọn dẹp, trang trí lại phòng cưới của hai vợ chồng. Tôi quét chỗ nọ, lau chỗ kia cho kì sạch bong mới thôi. Và còn định bụng sẽ mua hoa tươi vào ngày anh về để “thay đổi không khí”. Khi mọi việc xong xuôi, tôi thấy trong đống đồ vứt lung tung, lộn xộn của chồng, có một cuốn sổ bìa da cứng, nhìn tuy đã cũ nhưng vẫn sạch sẽ, chẳng bám bụi chút nào.

Vốn dĩ xưa nay tôi không phải người tò mò, hay lục lọi linh tinh nên nếu bình thường, chắc tôi cũng chẳng ngó ngàng đến cuốn sổ ấy. Nhưng hai ngày cuối tuần ở nhà một mình, chẳng có ai trò chuyện, cũng chẳng buồn nấu nướng, buồn chán đã khiến tôi lật giở cuốn sổ ấy với ý nghĩ “nhật kí tình yêu ngày xưa đây mà”.


Cuốn sổ ấy đúng là nhật kí, nhưng không phải là nhật kí tình yêu mà là nhật kí “ăn hàng”. Nó có tên và ảnh chụp (có lẽ) là tất cả các cô gái mà chồng tôi từng “đánh chén” được theo như những gì anh ấy viết trong nhật kí. Không cần đếm, lật thử một vài trang, tôi ước chừng số ấy không ít hơn 30. Có những trang có tên, có “chỉ số” nhưng còn thiếu ảnh và chồng tôi ghi chú thích ở dưới “hy vọng lần sau sẽ có ảnh”. Tôi tự hiểu, như vậy, họ “gặp nhau” không chỉ một lần.

Những cô gái trong ấy được sắp xếp theo thang điểm từ 1 đến 10. Có những cô khá xinh, có nghề nghiệp đàng hoàng và cũng có những cô gái có lẽ làm nghề “đặc biệt”.

Người cuối cùng xuất hiện trong cuốn nhật kí ấy cách đây 1 tháng. Thời điểm ấy chúng tôi đang yêu nhau, thậm chí là đã cưới nhau được hai tháng. Nghĩa là trong thời gian qua, dù đã cùng chung sống và quan hệ tình dục với tôi, anh vẫn ra ngoài “ăn hàng” và vẫn đều đặn mang về bổ xung vào cuốn nhật kí ấy.

Lúc đầu, tôi chỉ nghĩ, cuốn sổ ấy hẳn lưu giữ vài mối tình học trò của chồng hay cùng lắm là những kỉ niệm của mối tình trước đó với những thương nhớ, giận hờn,… Vậy nên, khi nhìn thấy cuốn nhật kí “ăn hàng”, tôi đã thực sự sốc.

Có ai không thấy kinh tởm, căm ghét chồng mình khi anh ta là người chơi bời, hám của lạ đến mức đã ngủ với hơn 30 cô gái. Có những cô là đồng nghiệp cũ ở công ty, có những cô là chị họ của người yêu cũ, có những cô là tình một đêm không biết tên tuổi, danh tính, lại có cả những cô là gái bán hoa chỉ mới 17, 18 tuổi.

Tôi nhớ lại những đêm ân ái mặn nồng của hai vợ chồng mà thấy rùng mình với ý nghĩ, anh ấy yêu “kĩ thuật, siêu đẳng” là vì có kinh nghiệm dạn dày ở bên ngoài, “chinh chiến nhiều nơi”. Trong khi đó, tôi đến với anh bằng tất cả tấm lòng, tình yêu và tấm thân còn trinh nguyên.

Chút an ủi duy nhất với tôi lúc ấy chính là việc anh ấy không đề cập đến tình yêu với bất kỳ cô gái nào trong cuốn sổ đó. Trong tôi nhen nhúm lên chút hy vọng cuộc hôn nhân vừa mới bắt đầu của mình sẽ mang đến hạnh phúc, sự thỏa mãn cho anh ấy, sẽ khiến anh ấy thay đổi, “tu tỉnh” lại. Vì vậy khi chồng đi công tác về, tôi cố dằn lòng để đừng hỏi han gì đến cuốn nhật kí đáng kinh tởm ấy mà đi thu dọn hành lí cho anh ấy.

Rồi tôi lại phát hiện những chiếc bao cao su trong ví, trong túi hành lí. Chưa kịp hỏi thì chồng đã vui vẻ nói, “mấy anh cùng chỗ làm bảo loại này hay lắm nên cho anh vài cái dùng thử. Anh mang về khoe em đây này”. Tôi nghe xong mà lòng đắng ngắt nhưng vẫn cố nhẹ nhàng nói “anh quên là nhà mình đang có kế hoạch sinh em bé à”. Thấy tôi trả lời vậy, anh cười cười, “ừ nhỉ, anh quên mất”.

Vậy là chút hy vọng mong manh cuối cùng ấy cũng tắt nốt. Ai mà tin được, một người chồng “ăn chơi thác loạn với đời sống tình dục bừa bãi” như thế lại cần đến vài chiếc bao cao su chẳng có gì mới lạ, kiểu dáng bình thường, giá thành vừa phải, và nhất là khi cả hai vợ chồng đang muốn có con. Rõ ràng, trong chuyến đi công tác, anh đã léng phéng bên ngoài chứ không phải “ăn xong là anh về khách sạn nằm nhớ em” như anh vẫn nói.

Hiện tại, tôi thấy mình như bị rút hết tâm hồn, sức lực. Tôi hoàn toàn trống rỗng và vô định. Tất cả những gì tôi muốn là có một người chồng yêu thương, chung thủy với tôi, nhưng điều đơn giản ấy anh cũng không làm được. Tôi thực sự không dám hy vọng chồng mình sẽ thay đổi. Có lẽ anh ấy mắc chứng nghiện tình dục nên mới sống như thế. Tôi thực sự bế tắc, chán nản. Tôi không biết phải làm gì với cuộc hôn nhân của tôi?