News

6/recent/ticker-posts

Chồng ngoại tình, tôi hóa điên suốt hai năm

Lúc tôi mở cửa bước vào phòng hai người bọn họ còn đang “hạnh phúc” quấn lấy nhau không một mảnh vải che thân. Tôi đau đớn chứng kiến cảnh chồng mình ân ái với em họ.

Cái kết bất ngờ sau 3 năm gặp lại chồng cũ
Cái loại cô chỉ đang làm gái cho anh trai tôi thôi!
Hoảng hồn khi tờ mờ sáng trở về thấy vợ nằm rũ rượi cạnh giường

Ngày hay tin chồng ngoại tình với em họ tôi ốm nặng suốt mấy tháng rồi nghĩ không thông, u uất quá hóa điên suốt hai năm trời. Giờ đây khi nỗi đau dần nguôi ngoai, tâm lý cũng dần ổn định trở lại tôi nhận ra bản thân mình quá yếu đuối, không những sai lầm khi chọn chồng mà còn sai lầm vì một kẻ bội bạc mà “đày ải” bản thân.

Lấy chồng được hơn 1 năm thì gia đình tôi hạnh phúc đón thêm một thành viên nhí. Khi đó tôi vừa mới bước sang tuổi 25, còn chồng hơn tôi 2 tuổi. Từ ngày cậu con trai bé bỏng ra đời nhà tôi rộn tiếng cười hơn hẳn, anh cũng thường xuyên về nhà hơn chứ không đi công tác, công trình liên miên như trước kia nữa.

Đã có lúc tôi ngỡ như bàn tay mình đã nắm trọn được hạnh phúc vì có một người chồng tâm lý, thương yêu vợ con, chịu thương chịu khó, có được một cậu con trai đáng yêu… Rồi bỗng một ngày tất cả những gì tốt đẹp nhất tôi dày công vun đắp tan vỡ, sụp đổ ngay trước mắt tôi. Giá như ngày đó tôi không “cõng rắn cắn gà nhà”, không đưa cô em họ “xa lắc xa lư” về nhà thì chồng tôi cũng không phản bội tôi như vậy.

Lúc tôi mở cửa bước vào phòng hai người bọn họ còn đang “hạnh phúc” quấn lấy nhau không một mảnh vải che thân. (Ảnh minh họa).

Khi đó do công việc quá bận nên công ty cần tôi đi làm gấp, đúng ra thì tôi vẫn còn đang trong thời gian nghỉ sinh con, nhưng phần vì nể giám đốc, phần vì cũng muốn được đi làm nên tôi quyết định nhờ cô em họ ở quê lên trông cháu, chăm nom nhà cửa cho gia đình tôi, mỗi tháng tôi đưa cho cô ta 5 triệu, lo ăn ở… Nếu không vì là người nhà và gia đình cô ta khó khăn thì tôi đã thuê người ngoài rồi. Ai ngờ một đứa con gái 18 tuổi lại có thể cướp chồng của chị trắng trợn đến vậy.

Những ngày đầu cô em họ lên ở vợ chồng tôi rất hài lòng. Em họ tôi vốn nhà quê, chân chất, xinh đẹp, học giỏi nhưng gia đình khó khăn nên phải nghỉ học sớm đi làm giúp việc kiếm tiền nuôi mấy đứa em nhỏ. Trong họ ai cũng thương con bé, vì nghĩ bố mẹ nó quanh năm ốm đau, nhà có đến 5, 6 chị em, nó là con cả nên phải gánh vác mọi công việc.

Con bé nhanh nhẹn, làm việc đâu ra đấy, nhà cửa, áo quần lúc nào cũng sạch sẽ tinh tươm, đặc biệt con bé nấu ăn rất khéo, ăn nói nhỏ nhẹ, lúc nào cũng ngọt nhạt chị chị em em với tôi. Chính vì thế mà tôi tin tưởng tuyệt đối, không hề mảy may nghi ngờ gì. Sống với vợ chồng tôi con bé ngày càng xinh đẹp, thậm chí tôi còn thường xuyên làm điệu cho con bé, vì nghĩ nó xinh xắn mà không có điều kiện nên cứ rảnh rỗi là tôi lại đưa nó đi mua sắm, chẳng vì thế mà ai nhìn vào cũng nghĩ con bé giàu có, tiểu thư.

Cuối cùng đến chồng tôi cũng bị con bé mê hoặc, ngoài chuyện anh thường xuyên giấu diếm tiền bạc đưa cho con bé thì còn có những chuyện kinh khủng hơn xảy ra. Nếu không phải chính mắt tôi trông thấy hai người gian díu với nhau kẻ nằm trên người nằm dưới thì không đời nào tôi tin chồng tôi lại ngoại tình với em họ tôi.

Lúc tôi mở cửa bước vào phòng hai người bọn họ còn đang “hạnh phúc” quấn lấy nhau không một mảnh vải che thân. Tôi đau đớn chứng kiến cảnh chồng mình ân ái với em họ, tôi hận là không thể nhảy bổ vào mà “xé tan” đôi nhân tình đó ra. Ban đầu tôi bình tĩnh đợi họ mặc đồ lại, rồi mới quyết định “phán xét”. Nhưng chuyện không thể ngờ là con bé đó lại trơ trẽn đến vậy. Ngay trong nhà tôi mà nó dám thét lên “Em ngủ với chồng chị đó thì sao , Chúng em yêu nhau, đến với nhau gần 3 tháng nay rồi, chị không chiều được chồng thì em chiều. Em khổ mãi giờ em không chịu được nữa. Em có thai với chồng chị rồi, chị tính sao?…”. Sau câu nói đó chồng tôi lặng như tờ không hé lấy một câu.

Chỉ có tôi là ôm mặt khóc tức tưởi, sau đó tôi ôm con về nhà mẹ đẻ, tôi ốm liền mấy tháng. Mặc dù chúng tôi chưa ly hôn nhưng vì cú sốc quá lớn bản thân tôi không thể chấp nhận nên tinh thần hoảng loạn. Sau đó bác sỹ nói tôi bị “tâm thần” tạm thời, tôi phải nhập viện điều trị… những tháng ngày đó thật kinh khủng, trong trí óc tôi luôn hiện hữu cảnh hai người họ ân ái với nhau. Trải qua 2 năm trốn tránh sự thật, 2 năm điên dại đó bây giờ tôi đã bình tâm trở lại. Tôi chỉ muốn chăm sóc cho con gái tôi thật tốt. Còn về chồng, về em họ… tôi đã không còn quan tâm.