News

6/recent/ticker-posts

Thấp thỏm rình trời mát chiều chồng gấp...3

“Thời tiết nóng nực ngột ngạt ăn ngủ còn không yên huống chi là “yêu”. Không định cai đâu nhưng hôm nào mát trời mới khởi động lại”, Nga bộc bạch.

Tôi bị cắm sừng mỗi buổi trưa vợ sang nhà hàng xóm cho con ăn
Vợ cùng chồng cũ vào nhà nghỉ ôn lại chuyện... xưa
Cô nghĩ tôi sẽ cưới cô sao, người như cô chỉ để lên giường thôi!


Vợ trốn, chồng đòi

Người chồng tên Hòa tha thiết:
- “Vợ ơi hay mình trích tiền tiết kiệm sắm điều hòa nhé…”
- “Anh điên à! Ăn đã không đủ còn mơ điều hòa”.
Chưa kịp nói hết ý định của mình, Hòa (công nhân khu công nghiệp Bắc Thăng Long, Hà Nội) đã bị vợ chặn ngang họng. Hàng xóm thắc mắc, Nga (vợ Hòa) lanh lảnh giọng: “Lý do lão ấy đòi sắm điều hòa chả giống ai nên tôi mới chặn họng cho đỡ tức. Ăn đã không đủ rồi còn đòi mua điều hòa để rửng mỡ…”.   


Chuyện 'yêu' mùa nắng nóng (Ảnh minh họa).

Hỏi ra mới biết cái lý do rửng mỡ mà Nga nói là chuyện “yêu” của hai vợ chồng cô: “Phòng thì bé tí teo như lỗ mũi, mái xi măng thấp lẹt tẹt. Nóng đến chảy cả mỡ ra được, mình ăn còn không nuốt nổi thế mà không hiểu sao lão ấy vẫn khỏe thế. Cứ cách ngày lại đòi, mình đi làm đã đủ mệt rồi, ăn không ăn được hơi sức đâu chiều. Viện cớ nóng mình cứ trốn suốt. Lão nhịn lâu quá, lèm bèm suốt rồi đòi mua điều hòa cho mát để “yêu” chứ có gì đâu”.

Khốn khổ vì “yêu”

Nga ném cái nguýt về phía chồng: “Người gì đâu mà khỏe như trâu, không biết nóng mệt là gì. Nhưng cứ hùng hục được tí là mồ hôi ra như tắm, vợ nằm dưới vuốt mặt không kịp mà vẫn ham. Rõ khổ…”
Nghe vợ nói xấu mình, mặt Hòa nhăn nhó khó chịu như khỉ phải mắm tôm. Nga lại vội tỉ tê sợ chồng giận: “Mình làm công nhân đồng lương bèo bọt, ăn đã không đủ còn phải gửi tiền về quê nuôi con. Chồng lớn rồi phải biết chuyện gì quan trọng hơn chứ? Chỉ vì cái chuyện “rửng mỡ” ấy mà bỏ ra gần chục triệu bạc rồi hàng tháng cả núi tiền điện kèm theo, có đáng hay không? Thôi chịu khó nhịn, hôm nào mát trời mình khởi động lại em chiều chồng gấp 3…”.
Chẳng cần nghe vợ nói hết câu, Hòa vùng vằng đứng dậy: “Sướng không muốn lại thích khổ, tiền chết có mang đi được đâu mà tiết kiệm. Cứ đợi mát trời đi, để lâu không dùng “máy móc” hỏng hóc hoặc con khác nó dùng mất thì ngồi mà khóc”.