Tôi ngoại tình vì chồng quá thánh thiện
Vợ cặp bồ, ngủ với sếp vì hám tiền tài, danh vị
Đau đớn phát hiện clip ân ái của chồng và thư ký trong điện thoại
Chào mọi người, tôi đang rơi vào tình cảnh mà chẳng biết phải giải bày cùng ai khi hôn nhân vừa diễn ra mà mối quan hệ với mẹ chồng, nhà chồng lại rơi vào bế tắc cùng cực. Chỉ mong những lời tâm sựthật lòng này sẽ nhận được những lời khuyên chân thành từ mọi người.
Tôi mới cưới được 4 hôm nay, vậy mà cuộc hôn nhân của tôi chẳng khác nào địa ngục khi mọi người trong gia đình nhà chồng quay lưng lại với tôi, đến cả chồng tôi cũng ôm gối sang giường mẹ chồng ngủ.
Mọi chuyện xuất phát từ đêm đầu tiên tôi làm vợ, làm dâu cho nhà chồng. Đó là sau khi tiệc tùng kết thúc, khách khứa ra về hết, vợ chồng tôi ôm thùng tiền mừng cưới vào phòng để tối kiểm tiền.
Đêm tân hôn, hai vợ chồng tôi đang định đi nghỉ sớm thì bất ngờ nghe tiếng động dưới gầm giường... Ảnh minh họa.
Sau khi ăn uống và tắm giặt xong, hai đứa vào phòng nghỉ ngơi. Đêm tân hôn cũng như bao cặp đôi mới cưới khác, tôi và chồng mệt mỏi sau một ngày tiếp khách nên kiểm tiền xong là đi tắt điện và lên giường đi ngủ.
Khi hai đứa đang quay vào ôm nhau ngủ thì nghe tiếng động lục cục dưới gầm giường. Chồng tôi ra dấu tay bảo yên lặng vì nghĩ có trộm dưới gầm giường. Hai đứa nhanh chóng nhảy bổ xuống ném dép, ném tất cả mọi thứ có thể vào giường để tên trộm ló đầu ra.
Giữa lúc đó, mẹ chồng tôi lồm cồm bò ra thều thào nói: “Mẹ đây, đừng ném nữa”. Tôi hoảng hốt chạy lại bật điện lên. Nhìn mẹ chồng tay ôm đầu, tay đỡ lưng mà tôi há hốc kinh ngạc. Một câu hỏi lớn đặt ra. 3 cặp mắt nhìn chằng chằng vào nhau. Tôi ngại ngần không dám mở miệng.
Mẹ chồng tôi cất tiếng trước: “Mẹ vào canh phòng cho các con từ nãy. Sợ mất tiền, bao nhiêu phong bì người ta mừng cưới, bọn mày để thế trộm nó khoắng hết thì sao. Mà cưới xong không nghỉ ngơi đi đã đòi ngủ rồi”.
Tôi đỏ ửng mặt không dám nói gì còn chồng tôi thì lí nhí “Ôi con xin lỗi mẹ. Mẹ có đau ở đâu không? Lần sau mẹ phải lên tiếng trước khi bọn con vào chứ”. Mẹ tôi quay ngoắt đi ra không nói gì nữa.
Hôm sau, 7 giờ 30, hai vợ chồng xuống nhà. Tôi cứ nghĩ 7 rưỡi đã là sớm lắm rồi và định bụng sẽ nấu bữa sáng cho cả nhà chồng. Thế nhưng, vừa bước xuống tầng 1, mẹ chồng, hai cô em chồng đã ngồi ăn gần xong.
Mẹ chồng cất tiếng: “Tuấn vào ngồi ăn đi con. Còn đứa nào không lao động thì tự vào bếp làm mà ăn”.
Tôi tái mặt không nói câu nào, lẳng lặng vào bếp cắm lại cơm nguội và rán trứng ăn. Nói thực lòng là với tôi, ăn cơm với trứng còn ngon và chắc bụng hơn bún. Từ bé tôi đã không thích gì bún miến, mì tôm các thứ đồ ăn sẵn rồi. Nhưng lòng tôi buồn vô cùng, mình về làm dâu mà họ xem như người dưng nước lã.
Từ buổi sáng hôm ấy, tôi biết từ đây, cuộc sống của mình sẽ sang trang mới. Từ buổi trưa hôm đó, khi tôi vào bếp làm cơm cùng mẹ chồng, bà luôn miệng nào là thằng Tuấn thích ăn món này, thằng Tuấn nó ghét nhất món kia, thằng Tuấn không ăn được cay, thằng Tuấn không ăn được mắm...
Rồi khi tôi xếp quần áo cho chồng, mẹ chồng lại chạy bổ đến bảo: “Tuấn nó mặc áo size L nhưng quần nhỏ của nó size M, mà phải mua cho nó đúng hàng xuất Nhật đấy nhé, mặc cho mềm chứ mấy hàng ngoài chợ cấm có mua, phí tiền”.
Trời ơi, mới một ngày làm dâu mà tôi choáng váng với độ quan tâm thái quá của mẹ chồng với ông con trai. Mà mỗi lần hai vợ chồng tôi vui vẻ, cười đùa với nhau là mẹ chồng tôi tỏ vẻ khó chịu, cáu cỉnh.
Chưa hết, đến tối, khi hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ, mẹ chồng lại gõ cửa phòng đòi vào ngồi nói chuyện. Vậy mà bà cứ ngồi mãi đến 12 giờ đêm cũng không chịu về dù chẳng có chuyện gì, bà cứ nằm chình ình giữa hai vợ chồng như vậy.
Cuối cùng, chồng tôi phải nhắc khéo bà mới chịu về phòng đi ngủ. Đến ngày làm dâu thứ hai, tình hình cũng chẳng có gì thay đổi khi mẹ chồng tôi lại tiếp tục đi uỳnh uỵch ngoài cửa phòng đánh tiếng.
Tôi thấy khó chịu quá gọi chồng ra ngoài nhắc khéo mẹ, ai ngờ chồng tôi vừa mở cửa phòng, bà đã nhảy bổ vào gọi chồng tôi sang phòng ngủ cùng vì tối trời mưa bà sợ không ngủ được.
Vậy là chiều lòng mẹ, chồng tôi ôm gối sang ngủ cùng, để vợ mới cưới nằm một mình trong uất ức, khó hiểu.
Từ đó, tối nào mẹ chồng tôi cũng đi uỳnh uỵch ngoài hành lang để chờ con trai sang ngủ cùng, và từ hôm cưới đến giờ, vợ chồng tôi chưa một đêm nào được ngủ yên ổn bên nhau. Còn mẹ chồng tôi ngày nào cũng hoạnh họe con dâu.
Tôi chỉ mong cho nhanh hết tuần nghỉ cưới để đi làm và trốn khỏi cuộc sống làm dâu ngột ngạt này. Nhưng tối về nhà rồi sẽ khổ sở với người mẹ chồng khó tính đến kỳ lạ của mình. Tôi sẽ phải làm sao với cuộc sống sắp tới đây? Xin mọi người hãy cho tôi một vài lời khuyên.